Sinh mệnh Ánh sáng vấn đáp 61 : Vô niệm.
[Anh
à, cái vô niệm ấy anh, sao em tập
hoài vẫn thấy nó khó quá anh?]
Cần tập hoài
tập hoài. Em học hơn 10 năm chỉ học để thoát nạn mù
chữ. Em cần chừng 12 năm để tu luyện vô niệm. Các nhà
sư khi xưa mất cả đời hành thiền mà chưa chắc đạt
vô niệm được. Thiền vô niệm là một công phu cao cấp
dành cả đời để đạt được, không thể một vài buổi
thiền mà đạt được vô niệm đâu. Vô niệm cho em những lợi ích Tâm linh vô cùng to lớn, xứng đáng để em đầu tư công sức thời gian để thực hành luyện tập .
[Mấy con tạp
niệm ấy, đang yên đang lành tự nhiên nó nhào vô, rồi
dẫn mình đi theo nó, tinh vi và khôn ranh hết sức.]
Em
ngồi Thiền - Em chăn trâu hay bị trâu chăn em?
[Em
không rõ nữa, có lúc em chăn
nó, có lúc em bị nó dẫn đi.
Rõ ràng em thấy nó,
đang thấy nó rành rành rồi,
tự nhiên một hồi em bị nó
dẫn không hay luôn.]
Hahahaha.
Chăn trâu, chăn trâu.
Chỗ này cần công phu nhất nè. Anh
mất mấy năm, và thử biết bao
nhiêu cách để hàng phục con
trâu tâm ý. Em có hiểu câu "rút
củi đáy nồi" không?
[Em
không hiểu lắm.]
Nước
đang sôi, muốn để nước
không sôi nữa thì có
nhiều cách: Có thể đổ thêm nước
mới vào; thay nồi;
hoặc rút củi đáy nồi, làm giảm
nhiệt lượng, để nước
không sôi nữa. Một
tình huống xung động ồn ào, nếu
dùng chiêu rút củi đáy nồi thì sẽ làm
giảm năng lượng nạp vào tình
huống đó. Thiền vô niệm cũng vậy,
phải dùng chiêu đó mới thành công.
Tâm trí sôi sục muốn yên lặng thì cần giảm năng
lượng nuôi dưỡng các ý nghĩ, bằng
cách thôi không chú ý vào nó nữa. Nếu
đưa chú ý lên đầu thì não được
nạp năng lượng và liên tục sinh ra ý nghĩ.
Cho nên đưa tâm điểm chú ý xuống đan điền,
thở khí công, dùng ý dẫn khí
xuống hạ đan điền, vừa làm vô
niệm, vừa luyện tập tăng khí
công, tăng năng lượng sinh học hộ
thân.
[Khi
mình dẫn khí xuống đan điền, là mình vẫn đang nghĩ
đúng không anh, mình đang nghĩ cách
đưa khí xuống, chứ không
phải hoàn toàn không nghĩ gì.
Hay là cái nghĩ đó chấp nhận được?
Thay vì mình nghĩ lung tung, thì bây giờ mình định
hướng ý nghĩ có ý thức.]
Có
3 bộ não trong người: não ở thượng Đan điền là đầu; Não ở trung Đan
điền là tim; não ở hạ Đan điền
là ruột. Không dùng đầu não nghĩ, mà dùng não hạ Đan điền nghĩ. Nếu dùng não thượng Đan
điền ở đầu mà nghĩ thì là lửa cháy đổ thêm dầu.
Nghĩ bằng ruột, không nghĩ bằng đầu não thì mới là
vô niệm.
[Nghĩ
bằng ruột là như thế nào ạ?]
Nghĩ
bằng ruột hay nghĩ bằng Đan điền,
là đưa thần thức, đưa tâm điểm chú ý xuống Đan điền,
rồi để cho ý thức của dòng khí đang tụ ở Đan điền
vận hành. Nhẹ nhàng theo dõi dòng Ý thức ở đó, không can thiệp bằng ý nghĩ của đầu óc. Mỗi một
tạng phủ đều có khí riêng. Khí
là năng lượng,
năng lượng đồng thời mang 2 phần:
sức mạnh và ý thức. Em cần ra
khỏi hệ thống niềm tin rằng năng lượng là đồ chết.
Mỗi hạt năng lượng là một
sinh vật sống, có ý thức riêng,
y chang như con người. Một dòng năng
lượng là một dòng sinh lực sống có ý thức
riêng. Tụ khí Đan điền để cho
khối ý thức ở đó lớn mạnh, để
cho ý thức tổng hợp ở đan điền rõ ràng,
rồi trao quyền cho ý thức của khối khí đó tự
vận hành. Đó là hòa điệu lắng
nghe, đó là để cho Não hạ Đan điền ở Ruột lên tiếng. Nếu dùng năng
lượng ý thức của não xâm nhập Đan điền,
hách dịch đòi khí Đan điền phải khai báo hành vi,
thì sẽ không đạt kết quả vô niệm. Vì đó
là dùng Ý mà xâm phạm thô bạo vào vận hành của khí trong cơ thể. Nếu còn vận dụng Não ở đầu, thì còn tạp niệm.
[Vậy
ruột nghĩ, có phải là mình đang nghĩ không
anh?]
Ruột
nghĩ là Em đang suy nghĩ. Nhưng không
phải là não nghĩ. Em đang mặc định
rằng, em nghĩ là não nghĩ.
Đó là sai.
[Đúng
anh, em mặc định thế hồi nào giờ.]
Ruột
nghĩ cũng là em nghĩ. Em cũng là ruột
mà. Em tin là em chính là những ý
nghĩ của não, là chỉ đúng 1/3.
Ruột có thể nghĩ tương đương như thế.
Tim cũng nghĩ tương đương như vậy.
Tim và ruột cũng là não của em. Tim và Ruột cũng có thể nghĩ. Em
không chỉ nghĩ bằng đầu não đâu.
[Não
ở khắp mọi nơi, nó ở trong từng
tế bào, đúng không anh?]
Ở
đâu có năng lượng, là có ý
thức. Ý thức
có ở khắp mọi nơi. Năng lượng
tụ đan điền thì mật độ ý thức ở đó dày đặc
nhất, cho nên em dễ vận hành và
nhận biết nhất. Não ở trong từng
tế bào, mỗi tế bào đều có năng
lượng riêng, cho nên có ý
thức riêng.
[Vậy
não không chỉ tồn tại ở trong
đầu, nó tồn tại ở khắp mọi nơi.]
Đúng.
[Vậy
cho em hỏi thêm, trên tầm mức rộng hơn.
Nếu em đang nghĩ thì có phải
cũng chính là anh đang nghĩ, God
đang nghĩ không?]
Mang
cái não đi ra khỏi cơ thể tức là đưa cảm nhận ra tới cái
khối năng lượng ở ngoài cơ thể.
Em đang nghĩ là Biển năng lượng
đang nghĩ, là God đang
nghĩ, cũng đồng thời là anh
đang nghĩ. Chúng ta là đồng nhất
thể, là cảnh giới này đây.
[Anh
và em cùng hòa nhịp trong khối năng lượng
bao la này của Vũ
Trụ, của
God.]
Đúng,
khối năng lượng đó là tinh
thần của God. Mình nghĩ là một phần nhỏ của God nghĩ.
God nghĩ là mình nghĩ. Mình
muốn là mọt góc nhỏ của God muốn. God muốn là mình
muốn. Ý trí của God cũng là ý trí
của mình.
[Vậy mình đau có
nghĩa là God cũng đang đau ạ? Mình vui là
God cũng vui theo. Mình tràn đầy động lực sống là God
đang thổi luồng sinh khí ấy đến mình.]
Đúng.
God có nhiều tầng bậc năng lượng.
Mình vui là mình đang cộng
hướng kết nối với niềm vui của
God, nơi đó
gọi là Thiên đàng. Tức là mình
bấm cái điện thoại
đầu óc của mình gọi cho cái tổng
đài có cái tên là thiên đàng của God.
Mình đau khổ, là mình đang
bấm một số khác trên cái
Smartphone đầu óc gọi cho tổng đài
có tên là Địa ngục.
[God cũng là Địa
ngục.]
Đúng.
Địa ngục và Thiên đàng là
các cơ quan bộ phận của God. Như
là tim gan ruột của mình. Thiên
đàng, địa
ngục là cùng trong một chính thể,
một cơ thể bao la hoàn hảo
của God. Mình
là một hạt
năng lượng trôi lăn trong đó thôi.
Mình có tự do ý trí, có thể
đi lên não hay chạy xuống hậu môn, của
God.
[Mình
có thể đi lên não, xuống tim, xuống ruột, xuống cơ
quan sinh dục… Em thấy khi em vui thì
dù cho có xuống hậu môn cũng là
thiên đàng. Khi em buồn thì có lên đầu não nó cũng là
địa ngục.]
Đúng.
Tùy theo mình tập trung vào tầng bậc rung động nào
của God. Địa ngục hay thiên đàng
đều là các bộ phận cần thiết của God.
Giống như miệng và hậu môn đều là bộ phận cần
thiết của con người. Nhưng con
người quan niệm miệng là đẹp,
hậu môn là không đẹp.
Nhưng với cơ thể thì
chúng quan trọng y như nhau.
[Đúng
anh. Em thấy mọi cái đều có vẻ
đẹp của riêng nó. Em yêu mỗi một
phần trong cơ thể mình. Em nói
chuyện với chúng nó mỗi ngày,
rung lắc chúng mỗi ngày.]
Đúng,
chúng nó có ý thức riêng biệt.
Vậy nên tập trung xuống hạ đan điền,
và trao quyền cho chúng nói. Bảo
não im, cho ruột nói,
thế là hết tạp niệm. Mình ko phải
làm gì hết.
[Nếu
não nó không chịu thì sao ạ?
Nó nói nó là đại ca ở chỗ này, xưa giờ toàn nó
nói không.]
Dại
ca thì có, đại ca gì.
Mình phải dùng chiêu, quên nó
đi và xa nó ra. Rút
củi đáy nồi, cho nó vào quên lãng.
Bỏ nó qua một
bên, đưa thằng khác lên ngôi.
Cụ thể là đưa thằng ruột
lên ngôi, hạ bệ thằng não,
phế bỏ ngôi vị đại ca của não.
[Là
quên não đi, chỉ nghĩ đến ruột
thôi.]
Không,
em làm thế là sai.
[Lại
sai à?]
Nghĩ
đến ruột là em bảo thằng não tiếp tục làm đại ca.
Và não vẫn
điều khiển ruột. Em nghĩ đến
ruột là vẫn còn ý niệm,
vẫn còn ý niệm rằng đang đi tìm vô niệm.
Đó là vô vọng, là việc làm sai
lầm. Không bao giờ đạt được
vô niệm thực sự với việc khởi lên một
ý niệm rằng mình đang tìm vô niệm. Đúng
nhất là cho toàn bộ não tạm thời nghỉ ngơi, không
dùng tới nó nữa, cho thằng Ruột
lên làm lãnh đạo, đơn giản thế
thôi, mình chẳng làm gì hết.
Hạ thằng não xuống, đưa
thằng ruột lên, đưa thằng tim lên,
rồi kệ chúng nó muốn làm gì thì làm.
Thế là vô niệm.
[Cho não nghỉ thì em hình dung được, còn cho Ruột và Tim lên lãnh đạo thì em chưa
biết cách. Khi mình vô niệm thì
ruột và tim tự lên ạ?]
Không,
em cần làm ngược lại,
là đưa ruột, đưa tim lên
lãnh đạo thì vô niệm.
[Đưa
bằng cách nào anh? Khi em muốn đưa
lên, là em lại dùng não đưa. Em vẫn
bị đi vòng vòng.]
Hahahahahahaha.
Đó là thế kẹt của người Tu Thiền. Toàn dùng ý nghĩ của não
để điều khiển mọi thứ. Nếu bảo thằng não chủ
động trao quyền cho thằng ruột, thì quyền lực thực sự
vẫn trong tay thằng não. Thằng não sẽ báo cáo với em là
nó đã cho ruột lên lãnh đạo rồi. Nó báo cáo láo. Đó
là ảo tưởng trong não.
[Hahahha,
thằng não nó dễ thương nhỉ.]
Chuyên
gia lừa đảo là nó. Nó tạo ra rất
nhiều ảo tưởng. Trần
gian này là thật. cuộc sống này là
thật, thân xác này là thật,
nhưng thằng não nhận thức thì lại là ảo.
Nó thường xuyên bịa chuyện
và báo cáo láo. Chèn
thằng Ruột và thằng Tim tới mức
2 thằng đó mất dạng luôn,
mất hết vị trí trong người em,
dù nguyên bản là 3 thằng có quyền lực như nhau.
Giờ là lúc em cần đặt lại
thằng não về đúng vị trí của nó, cho
nó 1/3 quyền được phát ngôn thôi,
lúc đó nó sẽ ngoan như con trâu được
thuần phục, không cần roi cũng nghe
theo em.
[Nhận
thức được điều này cũng là một
cách trao sức mạnh cho ruột và tim, có đúng vậy không?
Chỉ cần nhận thức thế thôi.]
Không
em, em không
trao gì hết và không có gì để trao. Mà là phục hồi quyền
lực vốn có của Ruột và Tim. Đặt mọi thứ vào đúng chỗ. Không có gì được thêm vào, không có gì được trao ra hết. Cho
ruột và tim phát biểu, khi em coi
trọng Ruột và Tim đủ và đúng
mức. Chúng nó sẽ tự nói,
và não sẽ im. Não sẽ ngoan như cún,
bảo nghĩ là nghĩ, bảo ngưng
là ngưng, bảo tan làm tan,
bảo tụ là tụ. Suy nghĩ của
não là bản ngã, là bố láo,
là lừa đảo, là thông minh,
là ego. Bảo não tan,
thế là mất bản ngã, mất ego.
Bảo tụ, thế
là một cái bản ngã tạm thời
thành hình cho mình tiếp tục sống trong trần gian này.
Cái này là cảnh giới Người-
Trâu đều không.
Hahahahaha
[Chắc
em phải luyện tập thêm mới hiểu
được những gì anh nói. Tất cả
những gì anh nói nãy giờ, em đều
dùng não trong đầu để tiếp thu. Em
thấy cuộc đối thoại hôm nay hơi bị vòng vòng,
do em cứ đi vào thế kẹt rồi hỏi lặp lại suốt.]
Do
anh cố tình mang em ra khỏi suy nghĩ của đầu óc,
em lại cứ nhảy về dùng đầu
óc. Anh mang ra em lại nhảy về,
nên lòng vòng. Hahaha
[Hix]
Cần
mở rộng nhận thức và luyện tập, sẽ
đạt được cân bằng 3 thằng
não-tim-ruột.
Bây giờ, lúc này đang nói chuyện với em, anh
dùng não, nhưng anh bảo thằng não
phải hỏi ý kiến 2 đại ca ruột và tim rồi nói với
em, vì nếu anh bảo ruột và tim nói,
em sẽ không nghe được
gì, vì ruột và tim của em bị điếc
bị đui. Tâm truyền Tâm,
là Tim nói với Tim. Trực chỉ nhân
Tâm, kiến Tánh thành Phật,
thì không dính dáng gì tới Não hết.
[Anh
à, anh bảo ruột và tim anh nói đi, test
thử xem em bị điếc và đui đến
mức độ nào, xem còn cứu được
không?]
Thì
chẳng dùng gì tới não hết ah.
[Anh
thử đi.]
Đang
nói. Tâm công và Rún công phát động.
hahahahaha
[Em
đổ hết cả mồ hôi, không nghe
được gì, chỉ thấy tim đang run
lên.]
Em
dùng Miêu công để nghe Tâm công là không
đúng. Anh đang phát Tâm công và Rún
công qua em. Anh bảo Tâm và Rún của
em thức tỉnh đi, dậy đi và nghe
anh nói. Hahahahahha
[Cũng
có thể em đã bắt sóng được đấy,
chỉ là em không công nhận.
Vì em mặc định cứ phải thấy được, nghe được bằng
đầu não mới là đúng.]
Em mặc định là
nghe bằng não. Mặc định là dùng Thần công và Miêu công
để đối chiêu Tâm công và Rún công của anh, cho nên
chẳng thấy được gì. Em dùng sóng não, dùng điện não
đồ để cộng hưởng dò tìm điện tâm đồ thì không
thấy được gì là đúng rồi , vì em dùng sai công cụ.
[Hì, em hiểu
rồi.]
Nếu em ép quá,
não sẽ báo cáo láo, nó sẽ
tự bịa ra là nghe được gì đó,
thực ra nó chẳng nghe chẳng thấy
được gì, đó
là ảo tưởng. Chuyên môn của nó
là vậy, tự bịa ra để làm thống
soái đại ca. Hahahaha
[Ôi, cái thằng
não này. ^^]
Quá hay vì đã cho mở rộng nhận thức; nhưng chẳng dễ dàng gì rong luyện tập, để đạt được cân bằng 3 thằng não-tim-ruột... xin được chỉ dẫn thêm kinh nghiệm tốt của Samba nếu có thể ...
Trả lờiXóa