Câu chuyện về Cách nhìn thế giới.
Cách đây khoảng 1 tuần, Từ trong Tâm linh yêu cầu tôi chờ đợi suốt một buổi chiều để nói chuyện với một người chưa quen biết trên Internet.
Tôi không biết người đó là ai, Họ cần gì và tôi phải làm gì. Tất cả chỉ là yêu cầu chờ đợi người tới liên hệ trong buổi chiều hôm đó. Tôi làm theo. Tôi gạt bỏ mọi công việc và ôm laptop lướt web trong khi chờ đợi.
Rồi có một người nhảy vào chào hỏi nói chuyện với tôi thật.
Chúng tôi chào hỏi và nói chuyện khá lâu về đủ thứ chủ đề. Cuối buổi nói chuyện tôi nói với người đó rằng: Tôi được Tâm linh yêu cầu chờ đợi ở đây để tiếp chuyện họ. Tôi hỏi người đó: Vậy em là ai ? Cười lớn và trả lời : Nhiều người cũng hỏi em như vậy: Em là ai ?
Lần thứ 2 chúng tôi nói chuyện với nhau qua chat. Do tôi gợi chuyện trước và cuộc nói chuyện khá dài.
Tôi đề nghị giúp đỡ người đó và họ nói: Cần phải quen biết nhau vài năm, trà nước với nhau nhiều lần, mòn mấy cái đũng quần mới giúp nhau được. Chà , cái vụ này thì ...
Rồi mỗi khi tôi nói đến chuyện Tâm linh thì người đó nhè ra và từ chối phát triển câu truyện, Từ chối nói chuyện tiếp về Tâm linh. Họ liên tục nhẩy trở lại Tâm vật lý và xét mọi chuyện như ngoài chợ cá. OK thích thì chiều. No vấn đề với tôi !
Ngẫm nghĩ thì thấy hơi Kỳ lạ. Rõ ràng người đó có nhiều dấu hiệu là loại " Con trời, Cháu Phật" Người từ Cõi Tâm linh nhập Trần, Tại sao cứ cố tình từ chối Thiên phận, không dám kết nối với Tâm linh rồi kêu khổ ? Có người tới tận nơi tình nguyện giúp cũng không dám nhận.
Tôi hỏi lại Các vị Sư phụ trong Tâm linh.Và họ giảng cho tôi về cách nhận thức thế giới của mỗi Linh hồn:
Mỗi Linh hồn đều sử dụng Tâm thức của mình để nhận thức thế giới.
Mỗi người đều chọn một cách để cảm nhận thế giới xung quanh.
Không có Linh hồn nào lựa chọn cách nhận thức chính xác hơn Linh hồn kia.